Ánh nến chập chờn không đủ xua tan bóng tối trong căn phòng nhỏ bé, ẩm mốc của ông lang già. Khuôn mặt xanh xao của Mia, cô gái câm xinh đẹp với đôi mắt sáng như sao, càng thêm phần yếu ớt. Cô được đưa đến đây, coi như tia hy vọng cuối cùng sau khi mất giọng vì một cơn sốt lạ. Ông lang, với nụ cười nham hiểm ẩn sau bộ râu bạc, thì thầm những bài thuốc “thần diệu” vào tai cô, bàn tay thô ráp chạm vào làn da mỏng manh. “Để chữa câm, cần phải cân bằng âm dương…” – ông lẩm bẩm, và những lọ thuốc kỳ quái bắt đầu xuất hiện, hòa lẫn với hơi thở nóng hổi.